
Thảo Phương, 21 tuổi, sống tại TP.HCM
Hồi mới đi làm, mình chỉ biết sếp qua những phiên bản 2D trên giấy tờ hay báo mạng. Một hôm đứng chờ thang, cửa vừa mở thì sếp bước vào cùng lúc. Giá mà cửa đóng kịp thì hay biết mấy, nhưng không. 15 giây đứng cùng sếp bỗng dài như 15 năm.
- Em là nhân viên mới hả?
- Dạ!
Sếp lịch sự bắt chuyện và cuộc trò chuyện kéo dài chưa tới 1 giây. Rồi không khí sau đó lại “lạnh như băng”. Mình đơ người, không dám thở mạnh. Đến tầng, sếp thì đi ra, còn mình thì đi thẳng lên đến tầng cao nhất của tòa nhà.
Phương Uyên, 21 tuổi, sống tại TP.HCM
Ngày đầu đi làm, mình - một thực tập sinh ngại giao tiếp - liên tục được gọi tên, chẳng vì công việc mà vì thói quen “làm gì cũng cùng nhau” của phòng. Mọi người luôn đi cùng nhau, từ ăn trưa, đặt đồ đến… đi toilet và mình đều từ chối. Thế là dần dần mình làm gì cũng một mình, khó hòa nhập. Hai tuần đầu, được gắn mác “hiền, hướng nội, ít nói”, mình chỉ biết cười trừ.
Duy Tiến, 20 tuổi, sống tại Hà Nội
Sau buổi sáng vật vờ thì giờ ăn trưa là điều mình mong chờ nhất. Người ta hay nói “trời đánh còn tránh bữa ăn” nhưng đồng nghiệp thì không tránh việc ngồi ăn trưa cùng mình. Và bữa trưa đó bỗng trở thành “task” khó nhất hôm đó, khi mà không khí tĩnh lặng đến mức mình có thể nghe rõ tiếng nhai cơm và... nhịp tim đập loạn xạ.
Hạ Vy, 21 tuổi, sống tại TP.HCM
Đồng hồ điểm 8:50 sáng, mình vào phòng họp trực tuyến và “xịt keo” khi thấy chỉ có mình với khách hàng, còn tận 10 phút nữa mới đến giờ họp. Cả hai bật camera, không gian im lặng đến ngột ngạt. Nghĩ “im lặng là vàng”, mình chỉ ngồi thẳng lưng, giả vờ xem tài liệu. 10 phút trôi qua và mình đã thành công tạo ra một bầu không khí căng thẳng.
Link nội dung: https://cdspvinhlong.edu.vn/anh-sex-du-nhau-a23336.html