Top bài thơ về Bình Dương, ca dao dân ca Bình Dương hay nhất

Bình Dương là một tỉnh thuộc vùng Đông Nam Bộ. Nhắc đến Bình Dương là nhắc đến vùng đất với nhiều danh lam thắng cảnh, nét văn hóa đặc sắc và những đặc sản miền quê. Bài viết dưới đây, VOH sẽ cùng bạn khám phá vùng đất ấy qua những bài thơ về Bình Dương hay nhất.

Những bài thơ về Bình Dương

Bình Dương phía bắc giáp với Bình Phước, phía nam giáp với TPHCM, phía đông giáp với Đồng Nai và phía tây giáp với Tây Ninh. Bình Dương nổi tiếng với những vườn cao su, những cánh đồng cỏ chăn nuôi và trồng hoa màu. Nơi đây cũng có nhiều cánh đồng lúa và vườn trái cây hấp dẫn… Cùng đến với những áng thơ về Bình Dương chứa đựng nhiều cảm xúc lắng đọng ngay sau đây.

Ai về xứ Thủ (Tác giả: Nguyên Thảo)

Có ai về xứ “Thủ” Xin nhắn thử đôi lời Có còn cây “Dầu Một” Một lần vào trong tôi!

Quê hương tôi xứ “Thủ” Người gọi nó Bình Dương Dù Bình Dương hay Thủ Cũng chẳng cách đôi đường!

Quê hương tôi thời chiến Có lắm chỗ chiến khu Chiến tranh ngày ác liệt Anh em chết, hận thù!

Ngày tàn rồi cuộc chiến Hận thù vẫn liên miên Cùng nhau còn ngoảnh mặt Mộ, mộ khắp mọi miền!

Em ơi hãy về Bình Dương quê anh (Tác giả: Đại Vũ Đình)

Em say đắm dạo công viên Thành Phố. Có một người dõi mắt ngắm nhìn em. Công viên xanh nở rộ những chùm hoa. Anh thầm mong em hãy ngước quay lại.

Em yêu ơi hãy đến với Bình Dương. Thành Phố Mới đẹp đẽ sắc cờ hoa. Tòa Thị Chính hiên ngang sừng sững đứng. Đường thênh thang rộng mở đón em về.

Bình Dương ơi tình yêu ai tha thiết. Anh yêu đất, yêu trời, yêu cô gái nơi đây. Với tình anh như nắng hè rực lửa. Như phượng hồng đỏ khúc nhạc ve kêu.

Đế chúng mình có nhiều lần gặp gỡ. Xin hãy gọi tình yêu Miền Đất Đỏ Cho Thủ Dầu mảnh đất chúng mình thương. Bình Dương ơi, chưa đẹp thế bao giờ.

Bình Dương quê anh có bầu trời xanh thẳm. Không phong ba bão táp, không lũ lụt bao giờ. Yêu Bình Dương yêu cây Dầu thẳng tắp. Đất Anh yêu, Em có một quê hương.

Top bài thơ về Bình Dương, ca dao dân ca Bình Dương hay nhất 1

Mưa Bình Dương (Tác giả: Nguyễn Ngọc Hạnh)

Ngọn gió như lời ai hát Mênh mông rừng dương âm vang Chồi xanh lách lên trong cát Mưa xuống trên dòng Trường Giang

Tôi đi giữa chiều mưa ấy Nghe cây cỏ nói trong vườn Chuyện đất và lời của nước Ngọt ngào biển gió Bình Dương

Làng quê những năm chiến tranh Mặt đất mặt người trơ trụi Số phận đâu chờ may rủi Từ trong cát trắng, xanh lên

Muốn nói đôi điều với cát Mà sao cát vẫn lặng yên Cháy giữa lòng tôi cơn khát Trước màu trắng ấy vẹn nguyên

Tôi đi trong chiều bâng khuâng Tôi đi trong chiều mưa đằm Cây thắm trên vùng đất mới Vẫn còn cơn khát nghìn năm.

Lái Thiêu với tôi (Tác giả: Hà Huỳnh)

Với tôi, Lái Thiêu là nơi không thể: Quên, chia tay, cầm lệ lúc rời xa... Với tôi, Lái Thiêu: xứ tuyệt quê nhà! Cây trái ngọt, tình đậm đà sâu thẩm, Mỗi khi rời, đăm đắm nhớ người quen... Sông Lái Thiêu, nước mát tỏa bờ bên, Chiều bớt nắng, tôi bập bềnh lội tắm.... Nước sông xanh nhẹ gợn, ấm tình quê... Từ xứ xa, trốn lạnh tôi về, Ngang sông cũ, lòng tứ bề hồi tưởng: Nhà tôi đó, sông xưa trước cửa, Xe ba tôi đậu giữa hàng xe... Mặc nắng vàng nghiêng chiếu, chẳng che... Châu Văn Tiếp đường dài, khoe sức chở!... Tôi nhớ lại, đẹp sao cái thuở: Áo dài trắng hàng ngày, vui hớn hở Đến trường xưa: Trịnh Hoài Đức thân thương!.... Tắm sông nước xứ người, thường tôi sánh: Sông Lái Thiêu, nước mát vô cùng, Tắm thích thú, chẳng ngại ngùng ngâm nước, Nghe tan dần, từ khước mọi lo toan... Giờ Lái Thiêu sông ấy quá ngỡ ngàng: Nước ứ đọng, mênh mông là ô uế... Nhớ Lái Thiêu, nhớ nhiều vô kể, Từng con người, từng góc phố thân quen... Nơi xứ lạ, nhớ quê, lòng chẳng thẹn, Tự hào quê, hãnh diện Lái Thiêu xưa!...

Lên Thủ (Tác giả: Nguyên Thảo)

Có ai về chợ Thủ Đi ra phía bờ sông Dọc theo đường Bạch Đằng Đi lên Miễu Tử Trận.

Bên kia Thành Săn Đá Bên đó lại Thành Quan Quan, lính ở hai đàng Gò Cầy theo ông lớn!

Tòa Tỉnh ở đồi cao Cây dầu kêu lao xao Nhìn ra sông lờ lững Cảnh đẹp thật, thế nào!

Ngày xưa ở chỗ này Đò đưa chuyến mỗi ngày Chợ cá qua Bình Mỹ Giờ khách ít sang sông!

Sông ven sau đít chợ Chợ xưa đẹp nên thơ Hai bên hai dãy phố Tấp nập bán buôn vào.

Nhà lầu (Trụ sở hành chánh xã Phú Cường) ngó lên chợ Đâu mặt lại đứng nhìn Đồng hồ chợ trên cao Xuyên hàng cây bồ-kết!

Bến xe của ngày xưa Nhường cho Khu Thương Mại Ồn ào thay cảnh cũ Người chỉ nhớ năm nào…!

Cái gì cũng đã qua Sự thay đổi mỗi ngày Bình Dương giờ khác quá Thủ Dầu Một đổi thay!

Áo mới Bình Dương (Tác giả: Chưa rõ)

Bình Dương khoác trên mình màu áo mới Giọt nắng tinh khôi buổi sáng đầu ngày Vạt tóc phất phơ mùi hương bay vội Những con đường chạy suốt đến tương lai

Bình Dương vươn vai, chàng trai Phù Đổng Một phép màu hướng tới một tầm cao Sừng sững hiên ngang tòa nhà cao rộng Người yêu người lồng ngực vốn nôn nao

Bình Dương ai về ngang Thành phố mới? Bức tranh bốn mùa đẫm nét quê hương Đôi má ửng hồng, nụ cười tươi rói Sống đẹp, chan hòa tỏa bóng vấn vương

Bình Dương đôi chân ươm mầm sức trẻ Tuổi hai mươi ngời sáng nét tươi xinh Nuôi khát vọng, giấc mơ hồng mới mẻ Chim gọi mùa đánh thức buổi bình minh

Bình Dương, một trái tim đầy nhiệt huyết Tầm nhìn xa, dám nghĩ lại dám làm Thành phố thông minh rạch ròi, cương quyết... Những con đường nắng trải lụa, thênh thang.

Gốm sứ quê hương (Nguyễn Hữu Huống)

Vốn từ đất nước, mà ra Công lao trí tuệ tài hoa con người Nồng nàn ngọn lửa hồng tươi Muôn hình gốm sứ dâng đời sắc hoa

Tay ai mềm mại mượt mà Truyền cho đất của quê ta có hồn Ngũ hành biến hoá xoay tròn Góp vào kho báu vẫn còn dài lâu

Lung linh rực rỡ sắc màu Tô thêm cuộc sống đẹp giàu cao sang Ngẫm câu: “tấc đất tấc vàng” Tay ai yêu đất: đến ngỡ ngàng ngẩn ngơ

Gốm sứ ơi! Tự bao giờ Đi vào đời sống đơn sơ mỗi nhà Nồi, niêu, bát, đĩa, ấm trà… Bình vôi, chum nước, vại cà, trĩnh tương …

Tự hào gốm sứ quê hương Cùng vươn cánh, vượt đại dương làm giàu Đất người gắn bó cùng nhau Từ hồng hoàng đến mai sau vẫn còn.

Bén duyên đất Thủ - Bình Dương (Nguyễn Minh Dũng)

Quê em trời đất xuân tươi trẻ Sắc nắng, màu mây... Những bâng khuâng Én lượn tầng cao thành phố mới Đường vui rộng mở rộn bước chân

Nguyên tiêu hoa kết mừng lễ hội Ngã sáu bên em nép thật gần Nắng ở trên đầu vương tóc rối Hương tựa bờ vai gió ngập ngừng

Đan tay hái đóa xuân biêng biếc Lời nguyện giao nhau mắt tỏ tường Tiếng lân thúc nhịp theo đoàn kiệu Nghe tim rộn rã... Mộng còn đương...

Đã bén duyên rồi ơi! "Đất Thủ" Người quá nhu mì hỡi! Bình Dương Anh cất tên em nơi thầm kín Đánh dấu lời yêu phả chút trầm!

Top bài thơ về Bình Dương, ca dao dân ca Bình Dương hay nhất 2

Mùa lá ở Lái Thiêu (Tác giả: Nguyễn Thị Ngọc Tú)

Người ta bảo tôi ở đây là vườn quả Xoài, măng cụt, mãng cầu xiêm Mít, chôm chôm, khóm và sầu riêng Tôi chỉ thấy mình lạc trong rừng lá Những tầng lá xanh dày kỳ lạ Đến mênh mông nhức mắt, đến tối trời Tôi chẳng thấy bóng hình một cành hoa, núm quả Nhưng mùi hương vẫn thoang thoảng nơi đâu Trong lá, trong cành hay trong đất Đất ẩm ướt và phù sa nâu ngọt

Tôi biết ở đây là khu du kích Ở nơi đây đã giấu những binh đoàn Giải phóng Sài Gòn, giải phóng miền Nam Dưới những gốc khóm kia là hầm ngầm, là đường đi, là mặt trận Những cuộc chiến đấu lặng im dưới tàn lá xanh che khuất Lá mượt mà, tươi mát, non tơ Tôi lắng nghe trong hương lá xanh mơ Tiếng báo hiệu của những mùa quả chín Trái ẩn hiện trong lá cành che kín Nuôi ngọt ngào từ mặt đất phì nhiêu Những bàn tay chai dày đang xới đất, tỉa cành kia Đã nuôi giấu những binh đoàn hùng mạnh Tôi nhìn lá trải mùn dày trên đất Lá trên cành và nhựa chảy trong cây...!

Em có về Lái Thiêu (Tác giả: Võ Quê)

Anh hỏi em có về lại vườn măng? Nơi cánh võng dập dìu cây lá Nơi con kênh xanh mái chèo yên ả Tiếng gà trưa nhẹ gáy trước thềm

Với tình yêu ta chúc nhau bình yên Để vẫn thấy một trời lãng mạn Để vẫn nghe đàn ngân thanh thản Để vẫn thương nhau chín bỏ làm mười

Khuya ngàn sao sóng vỗ đầy vơi Không ngủ được gió biển về vị mặn Đường thiên lý nước non ngàn dặm Anh hỏi em: em có mong anh?

Anh hỏi em có về lại vườn măng? Nơi trái giáng châu ngọt lành đời mẹ Nơi xứ sở hiền hoà sức trẻ Nơi em tặng anh tứ những bài thơ Ta tìm đến đời nhau hạnh phúc không ngờ Lòng hướng thượng hoa quỳ vàng đón nắng Ta trang trọng nâng niu từng cánh võng Mai đón thuyền em về vườn măng?

Thủ Dầu Một (Phan Trung Thành)

Phố nở - hoạt cảnh ta làm rối đô thị chân mây cụm lá non bó hẹp đường làng những đường làng, khái niệm ấu thơ kẹt cứng đường làng

khi bạn viết câu sạch bùn - cứ nghĩ làm sao sạch bùn trong da thịt đẫm bùn, gáy tóc và hơi thở không bôi trơn, tôi nói cần hai mét ngủ bốn mét yêu và mười mét viết… đốn ngộ bạn thét - thằng mất ngủ những con rối bắt đầu nháo nhác, cố rúc đầu khỏi vỏ bùn nước đã ăn xám lòng chân nó bắt đầu tuyên bố đô thị! đô thị!

Xem thêm: Top 18 bài thơ về cuộc sống bình yên tươi đẹp giúp bạn lạc quan hơn 32 bài thơ về quê hương đất nước, thơ 4 chữ về quê hương 100 câu ca dao, tục ngữ, thành ngữ về quê hương, đất nước, con người Việt Nam

Thơ lục bát về Bình Dương

Do là vùng đất hội tụ người dân tứ xứ đến sinh sống và làm việc nên các bài thơ về Bình Dương có thể do những người con của Bình Dương sáng tác, hoặc cũng có thể do người thi sĩ nào đó đã đến đây và trót đem lòng yêu mến mảnh đất nghĩa tình này.

Bình Dương (Tác giả: Nguyễn Minh Dũng)

Bình Dương!… Bình Dương!… Bình Dương!... Là bao nỗi nhớ, niềm thương ngọt ngào Mềm lòng môi chín ca dao Chìm trong mắt biếc dạt dào người thương

Hồi nào, em hỡi Bình Dương Buồng cau trổ, lá trầu vườn bâng khuâng Mờ sương “Thổ mộ” lanh canh Chở duyên tôi bén với nhành tương tư

Bây giờ, đất hoá hồn người Để trong mỗi bước có lời thịt da Có đời mưa nắng hiền hoà Bưng, biền, sông, rạch… Mượt mà đồng dao

Phải lòng nét bút xuân trào Chan tâm người thợ thanh cao tuyệt vời Hình sông, dáng núi, biển, trời… Gấm hoa… Văn hiến… Bồi hồi tâm can

Theo em về với nồng nàn Vườn cây quyến rũ hương choàng lứa đôi Tiếng chim trong vắt lượn mời Lung linh bờ lá nắng bơi, hoa cười

Bình Dương thương nhớ đầy vơi Tình yêu đầm ấm vòm nôi quê nhà Bình Dương hai tiếng thiết tha Thân thương như thể gọi Cha - Mẹ mình!

Anh về Bình Dương (Tác giả: Bùi Giáng)

Anh về đất rộng Bình Dương Trái cây và lá con đường cỏ xanh Môi người nắng ngọt vây quanh Nụ cười Nam Việt yên lành bấy nay Em về đẩy mộng lên vai Chào xuân ngả nón bụi ngày gió ru Mừng vui con mắt ngây thơ Mây nghiêng như lệ pha mờ chiêm bao Yêu nhau cảm động dường nào Anh về đất rộng cúi chào Bình Dương.

Về thành phố mới Bình Dương (Tác giả: Thiên Ân)

Về thành phố mới Bình Dương Tôi đi trên những con đường nở hoa Ngập tràn tiếng hát, lời ca Dìu tia nắng mỏng, hiền hoà yêu thương.

Thoảng bay mái tóc người thương Tuổi xuân mười tám, còn vương vấn đời Ngẩn ngơ, những sợi tơ trời Xốn xang, một thuở yêu người, người yêu…

Vo ve, ong bướm dập dìu Nhả tình trên đóa hoa yêu gọi mùa Mùa xuân hoa nắng…lưa thưa Hong hanh, cơn gió cõng mùa vội sang.

Về Thành phố mới…lang thang Dấu chân dặm tuổi đá vàng phai phôi Nhà ai rộn rã tiếng cười? Màu xanh hạnh phúc, ngọt bùi đôi môi.

Về Thành phố mới, em ơi! Đan tay nhau, giữa biển đời mênh mông Bến bờ ngày tháng xanh trong Tình yêu đôi lứa mặn nồng thuỷ chung.

Top bài thơ về Bình Dương, ca dao dân ca Bình Dương hay nhất 3

Ruộng Bình Dương (Tác giả: Bùi Giáng)

Em về đất rộng Bình Dương Phố mai là gió môi hường se dâu Tóc xanh bủa lệch mái đầu Mây xanh như lệ pha sầu ruộng xuân

Dấu sương chìm cỏ Yên Tần Dấu chim về có đậu gần gũi không Kết chùm nhánh trắng ra bông Vành cong môi hẹn vun trồng về đâu.

Bình Dương một góc tình riêng (Tác giả: Nguyễn Minh Dũng)

Hương khơi biêng biếc nỗi niềm Trái sầu riêng - dễ - sầu riêng - riêng mình Cầu Ngang bắc nhịp vô tình ?! Chân qua mê mãi nước nhìn bóng quen…

Lửa bùng - điệu múa - tay mềm Đất quê - men bóng tạc nên câu hò “Chiều chiều mượn ngựa ông Đô…” Tiếng chuông thổ mộ đổ bờ tâm linh…

Tím dòng sông - tím lục bình Con đò ký ức trở mình nghe thương “Ai đi chợ Thủ - Bình Dương” Hỏi dùm tôi… lá trầu vườn nhà em…

Bình Dương Một góc tình riêng…!

Bình Dương (Tác giả: Hoàng Huỳnh)

Bình Dương vùng đất tôi yêu Nơi đây chứa đựng bao điều thiết tha Từ trẻ nhỏ, đến cụ già Ai ai cũng biết dân ca, câu hò

Thủ Dầu Một, huyện Tân Uyên Thuận An, Bến Cát, Dầu Tiếng, Phú Giao Những mảnh đất của hôm nào Tạo nên vùng đất ngọt ngào Bình Dương Tiềm năng du lịch khiêm nhường Địa danh nổi tiếng Chiến trường khu D Bao vườn cây trái xum xuê Thu hút du khách tìm về Lái Thiêu Lễ hội, chùa cổ rất nhiều Hội Khánh, Châu Thới, Thiên Hậu, Long Hưng Công nghiệp phát triển không ngừng Kinh tế tăng trưởng theo từng ngày qua Tuổi trẻ tiếp bước ông, cha Góp phần xây dựng quê nhà đi lên Làng nghề phát triển cạnh bên Giữ nền văn hóa, lưu tên bao đời

Bình Dương vẻ đẹp rạng ngời Ai xa xin nhớ bao lời mẹ cha: "Cho dù có ở phương xa Thì quê con mãi vẫn là Bình Dương !!! "

Về với Bình Dương (Tác giả: Nguyễn Nguyên)

Tình thơ gắn kết Bình Dương Trai tài gái sắc dễ thương mặn mà Về đây mình thấy thiết tha Thăm vườn cây trái đậm đà Lái Thiêu

Du lịch Đầu Tiếng nhớ nhiều Công viên thành phố đáng yêu tuyệt vời Thăm chùa Tây Tạng người ơi Chợ đêm đông đúc thảnh thơi ghé vào

Gỏi gà măng cụt bánh bèo Cháo lươn thưởng thức hôm nào cũng vui Bình Dương chia ngọt sẻ bùi Qua thăm nơi ấy mình ơi... khó về

Rộn ràng tiếng hát say mê Say thơ ngắm cảnh nhớ về nhé em Mùa đông thời tiết đẹp thêm Đông Nam bộ đó dịu êm tháng ngày.

Top bài thơ về Bình Dương, ca dao dân ca Bình Dương hay nhất 4

Nhớ về Lái Thiêu (Tác giả: Nguyễn Minh Dũng)

Đi đâu rồi cũng nhớ về Bánh bèo chợ Búng, cà phê ghế dài Nhớ nhiều thương lắm bờ vai Gánh vườn trái ngọt tóc bay rối lòng

Nhớ từng con phố người đông Anh níu làn gió đèo bòng ngả nghiêng Hỏi dò mua trái sầu riêng Đem hương vào mộng những đêm tự tình

Về thương sự tích quê mình Võ lâm Tân Khánh uy danh khắp vùng Cháu con nối gót anh hùng Thuận Giao, An Thạnh... Góp từng chiến công...

Từ lò gốm xuống bến sông Miên man gió ngựa kiệu hồng nghiêng theo ‘‘Trăng tròn mười sáu trăng treo Anh đóng giường lèo, cưới vợ Lái Thiêu”.

Xem thêm: Top những bài thơ Sóc Trăng, ca dao tục ngữ về Sóc Trăng hay nhất Top những bài thơ, ca dao, tục ngữ về Đồng Tháp Top bài thơ về Tiền Giang, ca dao tục ngữ Tiền Giang hay nhất

Ca dao dân ca về Bình Dương

Phần lớn dân ca và thơ ca dân gian Bình Dương là sự pha trộn, vừa mang đặc điểm chung của Nam Bộ, vừa thể hiện nét đặc thù tiêu biểu cho loại hình văn nghệ dân gian. Qua thời gian, những vẫn thơ ấy được “Bình Dương hóa” ít nhiều và trở thành một nét dặc trưng của mảnh đất này.

1. Bình Dương đi dễ khó về Trai đi có vợ, gái đi có chồng.

2. Xam xăm trong Thủ đi ra Áo đen nút bạc xinh đà quá xinh.

3. Má ơi đừng đánh con đau Để con hát bội làm đào má coi.

4. Ai về ngang đất Lái Thiêu Nhớ người con gái mỹ miều nết na.

5. Tháng giêng mười sáu trăng treo Anh sắm giường lèo cưới vợ Lái Thiêu.

6. Đất Bình Dương, đồng xanh cây đẹp Người Bình Dương, lòng hiếu thắm nồng.

Top bài thơ về Bình Dương, ca dao dân ca Bình Dương hay nhất 5

7. Đất Bình Dương, đất mừng lễ hội Người Bình Dương, lòng hiếu trọn đời.

8. Một trăm con gái Thủ, một lũ con gái Chợ, anh cũng không màng Cảm thương con gái ruộng cơ hàn nắng mưa.

9. Có ai về được Bình Dương Hỏi thăm chòm xóm có thường hay không Đêm đêm bom tưới đầy đồng Những oan hồn cũ bế bồng đi đâu.

10. Chuột kêu rúc rích trong rương Anh đi cho khéo đụng giường mẹ hay Mẹ hay mẹ hỏi đi đâu Nói đi hốt muối cho mèo ăn cơm.

11. Anh về chợ Búng nhớ em Sầu riêng, măng cụt nhớ đem quà về Nếu anh mà có ô kê Bánh Bèo, Bì Cuốn, khỏi chê anh rồi.

12. Long Điền, Chợ Thủ quê anh Trai duyên đóng tủ, giá sành cửi canh Dệt hàng, chịu mặc chẳng lành Giường chõng ghề rành, anh ngủ sạp tre.

13. Chiều chiều mượn ngựa ông Đô, Mượn ba chú lính đưa cô tôi về Đưa về chợ Thủ bán hủ, bán ve Bán bộ đồ chè, bán cối đâm tiêu.

Trên đây là tuyển tập thơ về Bình Dương hay và ý nghĩa. Mong rằng qua những vần thơ dạt dào cảm xúc sẽ giúp bạn có thêm hiểu biết ít nhiều về vùng đất, con người xứ Bình Dương.

Đừng quên theo dõi VOH Sống đẹp để cập nhật liên tục những kiến thức mới nhất, hấp dẫn nhất.

Link nội dung: https://cdspvinhlong.edu.vn/ca-dao-tuc-ngu-ve-binh-duong-a20333.html